Chỉ khi còn 500 nghìn trong túi vẫn vác balo lên và đi mới hiểu được đam mê là gì

Đánh giá post

Chị tôi là một chuyên viên cao cấp của một tập đoàn tài chính uy tín. Chị đã gắn bó với công việc này gần 5 năm trời. Chị xin nghỉ không lương nửa năm để “đốt” 300 triệu dành dụm ra trong 5 năm đó. Chị đi du lịch.

Nếu có 300 triệu bạn sẽ đi đâu?
Mỹ với những thành phố hoa lệ không ngủ?
Hàn miền đất lãng mạn như cổ tích?
Nhật hiện đại và quy củ
Và còn rất nhiều vùng đất khác nữa.

Chị đã đi tất cả những chỗ đó và còn nhiều hơn nữa trong nửa năm. Tôi sẽ không thuật lại những câu chuyện trong chuyến hành trình mà chị đã kể bởi lẽ chúng quá dài và lan man. Nhưng tôi sẽ kể cho bạn nghe chuyến bay cuối cùng trong chuỗi hành trình đó.

Đó là 5 ngày trước khi hết thời gian nghỉ phép. Chị đón chuyến bay thẳng từ Sydney, Úc về Hà Nội. Chị đã ở đấy được 3 tuần, 3 tuần lăn lộn giữa sa mạc và đầm lầy nước Úc. Chị vừa kể vừa cười, hạnh phúc nhớ lại kỉ niệm đáng nhớ ấy: “ Tao cố tha về thêm một thùng quả bạch việt quất từ một trang trại trên đường ra sân bay, chẹp, thừa 5 cân mày ạ. Khổ nỗi trên người còn có 80$ Úc ( khoảng 1,3 triệu đồng), đa phần là tiền lẻ tao mang về làm kỉ niệm với tặng mọi người. Tao hết tiền trả hành lí vượt cân. Tao phải vứt bớt đồ. Tất cả quà cáp, đồ lưu niệm còn cả thùng quả nữa, tao không
đành. Thế là tao vứt cả vali toàn quần với áo bông to sù sụ, chuẩn bị có cái lạnh -30 độ Nam nước Úc nhưng chẳng mặc lần nào vì năm nay không lạnh đến thế. Về Hà Nội đang là hè tao chẳng ngại.”

Chị tôi tiếc dăm ba thứ kỉ niệm gắn với từng bước đi khám phá thế giới này như thế đấy.

Chị lại bắt đầu công việc quen thuộc ở công ty, cũng có những người dị nghị “ Con dở đang việc làm ngon, lương bổng hậu hĩnh lại được tín nhiệm, tự nhiên đi về lại làm nhân viên quèn, thầu dự án năm nay người ta nhận hết rồi còn đâu”. Tôi nghĩ bản lĩnh ngút trời của chị tôi đâu để mấy lời ấy vào tai. Thế mà tháng sau chị tôi xin nghỉ hẳn. Bà phá hợp đồng lao động bị phạt nhẵn chỗ tiền còn lại, gia đình chưa kịp hỏi han, chị đã “di chuyển”.

Chị bảo rằng mình đi xuyên việt, mẹ tôi lo lắng vô cùng vì biết chị tôi làm gì còn tiền mà trang trải, nhiều lần mẹ chuyển khoản cho chị. Nhưng bà chị ngoan cố của tôi không động tới một đồng. Chị đi qua Tết mới về, chị về tươi tắn rạng rỡ như một đóa hoa có gầy và đen đi nhưng tôi nghĩ chị đã rất thỏa mãn. Lần này chị không kể cho tôi nghe về những nơi đã đi qua. Chị khuyên tôi nên thử đi đó đây và nói “Chỉ khi còn 500 nghìn trong túi vẫn vác balo và đi mới hiểu được đam mê là gì?”

Mat Szulik
Mat Szulik

Hai năm sau, chị đã chuyển vào nam sinh sống và mở một start-up nhỏ cung cấp hướng dẫn viên du lịch. Chị đã tới từng địa điểm du lịch, lắng nghe những câu chuyện về nơi đấy. Bằng tình yêu, trái tim giàu nhiệt huyết chị đã đem những mẩu chuyện đấy đến với khách du lịch. Chị tuyển trực tiếp những bạn học sinh, sinh viên ở địa phương, trau dồi huấn luyện để họ có thể thay chị lan tỏa những nét đẹp lịch sử, tâm linh, mang linh hồn thắng cảnh đến với ngày càng nhiều du khách. Tôi đoán, ngày trước chị đã làm như vậy để có tiền dong duổi trên khắp đất nước với khởi đầu 500 nghìn trong túi.

Những miền đất mới sẽ có những công việc mới, những cảm hứng mới mở ra những con đường mới.

Hỡi những người trẻ,
Bạn có sẵn sàng cùng tôi với 500 nghìn bước ra khỏi vòng an toàn đi tìm đam mê.?

 

Tác giả: Thanh Thủy

Tìm việc làm ngay!

(Theo JobsGO - Nền tảng tìm việc làm, tuyển dụng, tạo CV xin việc)

Chia sẻ bài viết này trên: