27 tuổi tôi bỏ bằng đại học và hạnh phúc với việc làm thợ xây

Đánh giá post

Đọc câu chuyện của tôi, chắc chắn ít nhiều trong số các bạn đều thấy bản thân mình trong đó, càng thấm hơn với những ai đã từng vất vả để tìm được một việc làm khi mới ra trường thậm chí đã từng chán trường và tuyệt vọng khi rơi vào cảnh thất nghiệp.

Cách đây 5 năm, tôi có thể nói là một thằng trai trẻ, ra trường với một tấm bằng đại học ngành công nghệ thông tin, chút ít kinh nghiệm từ công việc làm thêm hơn 1 năm ở quán net và một khí thế hừng hực khao khát làm giàu.

Nhưng đời dội ngay cho tôi một gáo nước lạnh, tìm kiếm công việc mà tôi hằng mơ ước sao lại khó khăn đến thế. Các công ty đều yêu cầu kinh nghiệm đối với vị trí lập trình viên Java và từ chối cho thằng sinh viên mới ra trường đang khao khát cống hiến một cơ hội. Tôi rải không biết bao nhiêu hồ sơ trên các trang tìm việc nhưng đều không có hồi âm, một số lần phỏng vấn cũng thất bại vì thiếu kinh nghiệm.

Một năm sau đó, tôi cũng xin được một chân hỗ trợ tại một công ty phần mềm, đúng lĩnh vực mà tôi khao khát nhưng là một công ty nhỏ, mới thành lập và vốn yếu nên phải sớm dừng cuộc đua giữa cả rừng các công ty phần mềm đang trỗi dậy.

Cảnh thất nghiệp lại tái diễn, tôi bế tắc và chán nản. Một thằng con trai gần 24 tuổi vẫn chưa có việc làm và hàng tháng vẫn sống nhờ tiền trợ cấp bố mẹ và bạn bè. Nhiều lúc tôi cũng muốn về quê thăm gia đình, nhưng nghĩ đến ví tiền rỗng tuếch, tôi không dám về. Sao có thể về nhà mà không thể mua cho em út được chút quà, biếu cha mẹ được bộ quần áo mới.

Nhà tôi nghèo lắm, ba mẹ tôi đều làm nông. Có lẽ các bạn không nhiều người biết gặt lúa là gì nhưng tôi thì giờ có nằm mơ cũng hình dung ra cách gặt lúa như thế nào. Và vì tôi là con trai đầu nên ba mẹ cũng cố gắng để cho tôi được học hành đầy đủ nhất. Dưới tôi còn em gái mới học lớp 9 thì ở nghỉ nhà phụ ba mẹ.

Nghĩ đến cảnh gia đình khó khăn, bản thân thì thất nghiệp nhiều lúc tôi rơi vào trạng thái chán nản. Nhưng rồi ông trời không tuyệt đường sống của ai, giữa cái lúc tôi nghĩ mình sẽ làm bất kỳ việc gì để có tiền lúc này thì một người bạn giới thiệu tôi làm thợ xây cho một chủ thầu tư nhân.

Thế là tôi đi làm thợ xây, cái việc làm còn bấp bênh hơn cả cảnh thất nghiệp. Ranh giới sự sống và cái chết mong manh đến mức người anh em mới tối qua còn nhậu với nhau, nay đã nằm trên giàn giáo. Có lẽ vì vậy mà ông chủ tôi rất tử tế và chăm lo đời sống anh em, ngoài lương còn có thêm thưởng, hiện tại tôi cũng đã gom góp được một số vốn nho nhỏ.

Tôi đã có thể hàng tháng gửi tiền về cho ba mẹ tôi, cũng nói với đứa em đi học tiếp, anh sẽ lo tiền học cho. Thu nhập tuy không nhiều nhưng ít ra tôi có thể tự trang trải cho cuộc sống và phụ giúp gia đình. Tôi cũng học thêm về xây dựng để sau này làm thầu xây dựng như ông chủ tôi bây giờ.

Tuy vậy, có những đêm tôi trăn trở nghĩ tới cái tấm bằng đại học, cái giá đã phải đánh đổi bằng mồ hôi nước mắt bao nhiêu năm của ba mẹ tôi, giờ tôi phải vứt bỏ để bước sang con đường khác.

Các bạn ạ, đôi khi cuộc sống không có sự lựa chọn, để sinh tồn chúng ta bắt buộc phải đánh đổi, đừng để cái giá trị mặc định của tấm bằng đại học đặt ra giới hạn cho bản thân khi đi tìm việc. 

Nghề nào cũng là nghề, miễn sao đó là một việc làm chân chính có thể giúp ta nuôi sống bản thân và giúp đỡ cho gia đình thì đều đáng trân trọng cả.

Tìm việc làm ngay!

(Theo JobsGO - Nền tảng tìm việc làm, tuyển dụng, tạo CV xin việc)

Chia sẻ bài viết này trên: