Giữa những ngày cuối tháng 10, em vẫn phóng xe máy ngoài đường để nộp hồ sơ tìm việc làm tại Hà Nội, nhìn dòng người cũng đang bon chen dưới cái lạnh đầu đông nơi đô thị, mắt em chợt nhòe đi…
Em là sinh viên mới ra trường với tấm bằng loại khá ngành kế toán của một trường thuộc top xịn trong ngành. Vẫn biết là thời buổi hiện nay xin việc không dễ, nhất là với ngành kế toán đang bão hòa, cử nhân ra trường thất nghiệp nhiều nhưng em thực sự không nghĩ rằng tới lúc mình đối diện với nó lại khó khăn đến như vậy. Mọi hy vọng về một công việc trong mơ đang dần như sụp đổ trước mắt em.
Tìm việc làm tại Hà Nội không khó, nhưng riêng vị trí kế toán lại yêu cầu kinh nghiệm. Kinh nghiệm? Một thứ quá xa xỉ đối với sinh viên mới ra trường như em, nhưng rồi em nghĩ rằng tất cả mọi thứ cũng đều phải bắt đầu từ con số không, kể cả kinh nghiệm cũng vậy.
Nhiều người khuyên em hãy tìm một công việc làm tạm thời rồi tiếp tục tìm việc đúng chuyên ngành, có thể làm sale. Nghề sale là nghề có thể mang lại thu nhập cao và các mối quan hệ nếu làm tốt, nhưng lại không hợp với cá tính của em. Mặt khác điều em cần lúc này là một công việc có thể trau dồi kinh nghiệm trong lĩnh vực kế toán.
Em bắt đầu rải hồ sơ khắp các trang tìm việc làm tại Hà Nội, nhưng với bản CV chưa có kinh nghiệm ở vị trí kế toán thì đều không có hồi âm. Em liên hệ bạn bè, người quen các nơi để nhờ vả, giờ có một công việc lương tầm 3,4 triệu cũng là quá tốt rồi.
Sau hơn một tháng miệt mài tìm kiếm, em được nhận được lời mời vào một công ty tư nhân ở vị trí kế toán thực tập không lương, nhiều người khuyên em không nên nhận công việc này vì cơ hội dành cho em còn rất nhiều nhưng thực sự lúc này em đã quá bế tắc với tình trạng thất nghiệp và nhận trợ cấp từ gia đình nên em chấp nhận.
Ngày đầu tiên tới công ty, em được giao sắp xếp chứng từ, hóa đơn mua hàng. Hơi bất ngờ và bối rối vì chưa từng làm công việc này trước đó, cuối cùng em đã mất cả buổi sáng để sắp xếp xong các loại chứng từ tiền mặt của tháng như phiếu thu, chi, giấy đề nghị thanh toán, giấy đề nghị tạm ứng…và đương nhiên phần thưởng là cái nhìn không mấy hài lòng của chị trưởng phòng cùng với câu nói “em về học lại đi!”. Sự phũ phàng đó khiến em hơi nản một chút, nhưng nghĩ tới công cuộc tìm việc làm tại Hà Nội bao lâu nay em lại quyết tâm mình phải tiếp tục.
Ngày thứ hai làm việc, chị trưởng phòng giao cho em cuốn sổ ghi chép hàng hóa và nhập kho vào file excel. Ôi trời chỉ có mấy chục loại sản phẩm mà sao nhập nhiều vậy? định mức, định lượng, xuất, nhập, tồn, tiêu chuẩn từng mặt hàng…cái bảng tính hơn 10 sheet và phức tạp gấp nhiều lần những gì em được học. Em làm đi soát lại mấy lần rồi mới nộp trong sự thở phào nhẹ nhõm.
Vậy mới biết những kiến thức được học trong sách vở khác xa rất nhiều so với thực tế vận hành tại các công ty, và chỉ bằng cách thực hành thật nhiều mới có thể thuần thục được, bảo sao ông bà ta nói “trăm hay không bằng tay quen” là vậy đó.
Hết ba tháng thực tập không lương, em không được nhận vào công ty đó với lý do chưa đáp ứng được yêu cầu công việc. Em đã buồn và khóc rất nhiều, có phải mình quá kém cỏi? Tại sao mình không được một cơ hội dù đã nỗ lực rất nhiều?
Hà Nội phát triển như vậy nhưng sao xin một công việc thôi cũng khó khăn, em có nên tiếp tục tìm việc làm tại Hà Nội hay nên về quê đây?
(Theo JobsGO - Nền tảng tìm việc làm, tuyển dụng, tạo CV xin việc)